Vào chủ nhật ngày 23/2/2025, thầy Lê Hoàng Phong – Nhà sáng lập, Giám đốc chương trình của YOUREORG đứng trên sân khấu sự kiện Cùng con chạm tương lai tại Trường THPT FPT Cần Thơ, trước hơn 1.500 phụ huynh và học sinh. Không bắt đầu bài nói bằng những lý thuyết hướng nghiệp khô khan hay những con số về du học, thầy Phong chọn một hình ảnh giản dị—một con bọ cánh cứng.
Người Ai Cập cổ đại coi bọ cánh cứng là biểu tượng của sự tái sinh, của một hành trình không bao giờ kết thúc, luôn tiến về phía trước bất chấp bao khó khăn. Và thầy đã chọn hình ảnh ấy để nói về chính mình—một đứa trẻ mồ côi, từng không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng rồi đã vươn ra năm châu lục, bước chân vào những giảng đường danh giá, diễn đàn quốc tế, và những cộng đồng mà thầy chưa từng nghĩ mình có thể chạm tới.
Nhưng điều quan trọng nhất trong hành trình đó không phải là những nơi thầy đã đi qua, mà là người đã trao cho thầy đôi cánh để bay—Mẹ Hạnh.


Khi Niềm Tin Quan Trọng Hơn Cả Lời Khuyên
Thầy Phong nhớ có lần thầy hỏi mẹ:
“Mẹ ơi, con có nên đi du học không?”
Mẹ Hạnh không trả lời ngay. Bà im lặng một lúc, ánh mắt xa xăm, rồi chỉ hỏi lại:
“Tính đi nước nào?”
Bốn chữ đơn giản ấy mang trong mình tất cả sự tin tưởng. Mẹ Hạnh không hỏi liệu thầy có đủ khả năng hay không, không bảo thầy cân nhắc lại, cũng không áp đặt suy nghĩ của mình lên con trai. Đối với mẹ Hạnh, chuyện du học dường như đã là một điều cần thiết—điều quan trọng chỉ là thầy muốn đi đâu.
Có những bậc cha mẹ muốn con cái làm theo ý mình, nhưng mẹ thầy Phong chỉ cần biết thầy thực sự mong muốn điều gì. Bà không nói những lời hoa mỹ về yêu thương, không dùng những câu động viên sáo rỗng. Nhưng chỉ cần một câu hỏi ấy thôi, thầy hiểu rằng mình được tin tưởng. Và vì thế, thầy phải chịu trách nhiệm với quyết định của mình.
Và thầy đã đi—mang theo niềm tin không cần nói thành lời của mẹ.

Hành Trình Trao Quyền Của Cha Mẹ: Định Hướng Nhưng Không Kiểm Soát
Trong buổi chia sẻ, thầy Phong đã nói về bốn giai đoạn quan trọng trong hành trình hướng nghiệp của một đứa trẻ, được minh họa bằng bốn bức tranh. Câu chuyện không chỉ là về chọn ngành hay chọn trường, mà là về cách cha mẹ đồng hành cùng con, tạo điều kiện để con tự khám phá, tự vấp ngã và tự đứng lên.
✅ Giai đoạn 1: Tìm Hiểu Nghề – Đứa trẻ háo hức trên con thuyền nhỏ
Bức tranh đầu tiên vẽ một bạn trẻ háo hức trên con thuyền nhỏ, tay cầm bản đồ khám phá các lựa chọn nghề nghiệp. Ở bến cảng, cha mẹ mỉm cười đứng nhìn theo, thỉnh thoảng chỉ tay về phía xa, như một cách hướng dẫn nhẹ nhàng mà không áp đặt.
Bầu trời phía trên con thuyền tràn ngập các biểu tượng nghề nghiệp—bác sĩ, kỹ sư, nhà khoa học, nghệ sĩ… Giai đoạn này, cha mẹ cần khuyến khích con tìm hiểu, mở rộng tầm nhìn, nhưng không ép buộc.

✅ Giai đoạn 2: Chọn Nghề – Đứa trẻ tự tin nắm bánh lái
Bức tranh thứ hai vẽ một bạn trẻ đã tự tin nắm bánh lái, chủ động quyết định hướng đi của con thuyền. Cha mẹ vẫn ở bên cạnh, cầm bản đồ và la bàn, đóng vai trò hỗ trợ thay vì dẫn đường.
Con thuyền đã đi xa bờ hơn, tiến vào vùng biển rộng lớn với nhiều cơ hội. Đây là giai đoạn cha mẹ cần tin tưởng con, thay vì áp đặt con phải theo một ngành nghề mà mình mong muốn.

✅ Giai đoạn 3: Học Nghề – Đứa trẻ đối mặt với những thử thách đầu tiên
Ở bức tranh thứ ba, con thuyền đã đi vào vùng biển sâu hơn. Sóng lớn xuất hiện—biểu tượng cho những thử thách thực tế trong học tập.
Bạn trẻ đang cầm bánh lái với một thái độ tập trung hơn, sử dụng kính viễn vọng để quan sát. Cha mẹ lúc này không còn đứng cạnh để hướng dẫn nữa, mà đã lùi về phía sau quan sát và sẵn sàng hỗ trợ bất kỳ lúc nào.

✅ Giai đoạn 4: Chinh Phục Nghề – Đứa trẻ bứt phá, cha mẹ trở thành bến đỗ
Bức tranh cuối cùng là khoảnh khắc mà mọi bậc cha mẹ đều mong đợi—đứa trẻ giờ đây đã điều khiển một chiếc ca nô tốc độ cao, lướt qua những con sóng với sự tự tin và mạnh mẽ.
Xa xa, có hình ảnh một ngôi nhà và một cây cầu—biểu tượng cho gia đình. Cha mẹ không còn xuất hiện ngay bên cạnh con nữa, nhưng họ vẫn ở đó, là bến đỗ bình yên khi con cần quay về.

Cha Mẹ Trao Quyền – Con Cái Trưởng Thành
Khi thầy Phong trình bày xong về bốn bức tranh, từ khán đài, thầy thấy nhiều bậc phụ huynh nhìn con mình. Có những ánh mắt trầm tư, có những nụ cười đầy suy nghĩ.
Thầy tin rằng hướng nghiệp không phải là việc chọn một ngành học, mà là một quá trình giúp con hiểu mình là ai, mình có thể làm gì và mình muốn gì.
Bố mẹ nào cũng muốn con thành công. Nhưng thành công không đến từ những con đường được vẽ sẵn, mà từ việc đứa trẻ được trao quyền để tự khám phá.
Hành trình năm châu lục của thầy Phong không phải là câu chuyện về những vùng đất xa xôi, mà là câu chuyện về một đứa trẻ được tin tưởng, được trao quyền để lớn lên.
Và vì thế, thầy tin rằng mỗi đứa trẻ đều có thể trở thành bọ cánh cứng—vững vàng, kiên cường và không ngừng tiến bước.
