Những nụ cười, lòng kiên cường và tinh thần khởi nghiệp từ nơi khó khăn nhất
Cách đây vài tháng, tôi đã có cơ hội ghé thăm khu ổ chuột lớn nhất Châu Á – Dharavi ở Mumbai, Ấn Độ. Và trong buổi chiều hôm ấy, trời đổ mưa, từng cơn nặng hạt, càng làm bầu không khí thêm ảm đạm và đầy buồn bã. Những con đường chật hẹp của Dharavi lúc này trở nên lầy lội, nước mưa quyện với bụi bẩn tạo thành những vũng bùn đen hôi. Điều bất ngờ là tôi đã tình cờ đăng ký chuyến đi này cùng đợt với một bạn hiệu trưởng đến từ mạng lưới Teach For All, Teach For Estonia, một người cùng chung đam mê về giáo dục. Sự hiện diện của người bạn đồng hành này đã làm chuyến của tôi đi thêm phần sâu sắc.
Trong khung cảnh xám xịt của buổi chiều mưa hôm ấy, tôi thấy nhiều bậc phụ huynh vội vã tay cầm dù che cho con, kiên trì dắt các em băng qua những con hẻm nhỏ, bất chấp mưa gió, để đến trường. Trong ánh mắt của họ, tôi nhận ra một niềm hy vọng mãnh liệt rằng, một ngày nào đó, con cái họ sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn. Dù cuộc sống ở Dharavi có khắc nghiệt đến đâu, họ vẫn tin rằng giáo dục chính là chiếc cầu nối giúp con cái vượt thoát khỏi những khó khăn.
Và nói về người dẫn tour của chúng tôi, thì đây là một cô gái trẻ đầy nhiệt huyết, lớn lên từ chính mảnh đất Dharavi với muôn vàn khó khăn. Với ánh mắt đầy tự hào, em chia sẻ lý do em chọn công việc này là mong muốn cho thế giới biết đến một Dharavi không chỉ có nghèo khó, mà còn có cả Hy Vọng và Giáo Dục. “Anh thấy đó, dù mưa có rơi, dù nước có ngập,” em nói, “mọi người ở đây vẫn làm việc, vẫn học tập và vẫn giữ niềm tin. Em muốn mọi người thấy rằng Dharavi là nơi mà ước mơ vẫn tồn tại, ngay cả khi cuộc sống khắc nghiệt nhất.”
Những lời nói ấy khiến tôi và người bạn hiệu trưởng từ Estonia không khỏi xúc động. Và ngay khoảnh khắc đó, cơn mưa đã không còn làm chúng tôi cảm thấy lạnh lẽo nữa; dường như nó đã hòa quyện cùng sự ấm áp toả ra từ niềm tin và sức mạnh của mỗi người dân nơi đây. Trong mắt họ, ngay cả giữa cơn mưa xối xả, Hy Vọng vẫn sáng bừng, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Dharavi theo những gì tôi quan sát, không chỉ là nơi có những điều kiện sống tồi tàn mà còn là biểu tượng của một tinh thần khởi nghiệp mãnh liệt và ý chí sinh tồn kiên cường. Dù mưa có rơi xối xả, những gian hàng nhỏ dọc ven đường vẫn tấp nập người qua lại. Những người bán hàng rong đứng dưới tấm bạt đơn sơ, những người thợ sửa xe, hay những bà mẹ nấu ăn ngay trên vỉa hè – tất cả đều không ngừng nỗ lực để mưu sinh. Cuộc sống ở Dharavi dù khó khăn đến mức nào, thì họ vẫn quyết không chùn bước, vẫn kiên trì lao động với niềm tin rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.
Sau chuyến đi này, tôi nhận ra rằng điều mà nhiều người chúng ta – những bậc phụ huynh, những người công tác trong ngành giáo dục – có thể học được từ Dharavi đó là bài học về lòng tin vào sức mạnh của tri thức, về ý chí kiên cường và tinh thần tự lực.
Bởi lẽ, dù hoàn cảnh có ngặt nghèo đến đâu, chỉ cần có niềm tin và sự kiên trì, chúng ta đều có thể thay đổi số phận.
Đọc thêm tại: https://www.facebook.com/share/p/18RFkWT4H3/?mibextid=wwXIfr
Phong Lê